Gái dữ (phần 1)

Chào anh em

Người xưa có câu: Mỗi cây mỗi hoa… mỗi người 1 gấu. Gấu em cũng giống bao nhiêu người con gái khác … luôn tươi cười vui vẻ, và lại xinh gái nhá ( Em thấy mấy người khác cứ hay khen vậy ) chứ thực ra em nhìn nhiều nên cũng quen … Chỉ có điều cá tính của cô ấy thì quá mạnh mẽ…

Em quen gái vào 1 buổi học thêm ở trường ( hồi đó em đang học cấp 3 ở Hải Phòng) Trường em thì mắc cái bệnh thành tích về học tập… Suốt ngày học và kiểm tra. Kiểm tra 1 tiết cũng chia phòng, lấy số Báo danh … Cuối kỳ chia bảng xếp loại thành tích toàn trường.

Em thì học hành lẹt đẹt, cũng chẳng tới đâu ( trí nhớ của em tồi lắm… Bắt em học thuộc thì em chịu chết ) Trở lại vào cái hôm định mệnh của đời em. Chiều đó là kiểm tra hóa 1 tiết… thể quái nào mà em lại ngủ quên tới tận hơn 2h … Em vội vàng đạp xe phi thằng đến trường, lúi húi xin ông bảo vệ cho vào rồi chạy 1 mạch thẳng vào lớp… Thế quái nào chạy nhanh quá, không kịp để ý mà va vào con bé đi đối diện. Em thấy thế cũng chỉ kịp nói:
Em: Ơ. Tớ xin lỗi nhé.
Gái: Đi không có mắt à.

gái dữ - phần 1
gái dữ – phần 1 / truyện ngắn tuổi teen, học sinh

ĐM, nói thật lúc đó em vừa ngạc nhiên vừa bực vừa tức… Quay lại định chửi nó thì … Ôi mịa, nó nhìn trắng và xinh vãi lọ ( lúc đấy thôi, con gái miền bắc hầu như là trắng ) Em đành dịu giọng:
– Sao nói nặng lời thế, tớ vội quá nên không để ý. Con gái gì mà đanh đá.
– Đanh đá á, tao thích thế đây.

Ôi cái đệt, gặp ngay phải con chằn tinh. Em cáu mẹ luôn.
– Sao… Mày thích gì hả con bé này. Đây chẳng may chứ không cố tình đâu. Lớn rồi ngoan ngoãn tí đi.

Nói xong em quay đi, bơ luôn rồi đi vào lớp. Đang đi thì nghe có tiếng chạy vù vù đăng sau … Rồi bỗng nhiên em ăn cả cái guốc vào vai. Kêu cái “ Độp” rõ to… Đau điếng người. Ngẩng măt lên thi thấy con bé kia đang thè lưỡi, vênh mặt lên:
– Lêu, dám đùa với chị hả. Lần sau thì biết điều nhé em !

Nói xong nó chạy mất. Em thì vừa ức vừa ngạc nhiên trước hành động của nó

Em ức chế hết sức, tính chửi mà nó chạy mất tiêu rồi còn đâu. Em bước vô lớp gặp ngay sát thủ môn Hóa ( Cô giáo dạy Hóa ).
– Anh T này suốt ngày đi học muộn ( mịa, đi muộn mỗi hôm nay )
– Dạ em bị kẹt xe cô à ( Láo tí )
– Vào lớp làm bài kiểm tra nhanh lên, sắp thu bài rồi đấy.

Đệch, troll nhau à… mình đến muộn cơ mà, hic. Thế là em chạy nhanh vào chỗ ngồi làm bài kiêm tra.

Thằng bạn bên canh:
– Nhìn mặt mũi mày sao lấm la lấm lét thế kia, chắc lại đuổi hình bắt chữ với em nào à.
– Bắt cái con cẹc, tao đang điên hết cả người đây. Tự nhiên gặp phải con dở hơi biết bơi.

Cứ thế làm bài xong, bọn em học tiếp ca 2. Đến tầm 5h30 chiều là bọn em được về. Mấy đứa bạn thì ở lại đá bóng, chạy bộ… Còn em thì phải về nhà nấu cơm… ( Vì bà em lúc đó đang bị gẫy chân, nên không làm được gì. Bố thì đi làm )

Đang phi xe về nhà thì nhìn đằng xa em thấy có con bé đang ngồi xuống vỉa hè, ngồi ôm chân… Nhìn lại gần hóa ra là con chằn tinh lúc hồi chiều.

Em: Chết cha mày đê, quả báo. kaka.
Nhưng thực tình nhìn lúc đó tội nó lắm các thím à. Đầu gối nó rớm máu. Mắt thì rưng rưng. Em thấy vậy liền xuống xe đi lại chỗ nó:
Em: Ê, bà có bị làm sao không vậy
Gái ngẩng mặt lên nhìn em.
Gái: Không phải việc của ông, đi chỗ khác đi.

Đệt mịa, Đã sắp chết lại còn dở cái giọng khó nghe như vậy. Em nhìn nó bằng ánh mắt lạnh lùng nhất có thể rồi đứng dậy đi luôn.
– Ê, Ê ông đi thật đó hả…
– Đuổi thì đi, ở lại nghe chửi à.
– Tớ xin lỗi. ( vkl, sao giờ ngọt thế )
Em tiến lại gần chỗ nó, dìu nó lên ghế đá. Rồi em vén ống quần nó lên.

Nó hét lên:
– Ông làm cái gì vậy ?!
Rồi nó lấy cái tay đấm thằng vào người em.

Em: Bà bị điên à, tôi bực rồi đấy…
Gái: Ông dở cái trò khốn nạn đó ra mà còn kêu à.
Em: Khốn cái đầu bà, không vén ống quần nên làm sao mà băng vết thương được.
Gái: Oh. Tôi…
Rồi lặng im, kéo ống quần lên cho em, mặt thì đỏ như quả gấc.

Em lấy lọ oxi già sát trùng rồi băng lại cho nó ( Cặp em lúc nào cũng mang theo mấy đồ dùng y tế này )
Băng xong 1 hồi em đứng dậy.

Em: Xong rồi đó tiểu thư, tôi đi về đây. Tự lo đi.
Gái: Ờ. Cám ơn bạn nhé

“Thôi khỏi đê, giờ ngọt ngào cũng làm cái éo gì. Bố dính vào mày mệt cả người” – em chỉ dám nghĩ vậy thôi…

Sau đó em đi thằng về nhà…

Em đi thẳng về nhà, mà lúc đó cũng chẳng còn thời gian mà để nghĩ đến con bé nữa… Vì thực tình thời gian của em lúc đó quá hạn hẹp. Thời điểm đó em đang là học sinh lớp 12, vì là cuối cấp nên suốt ngày phải học, học đến phát chán luôn… Ăn cơm xong 7 giờ lại đi học… Thời khóa biểu của em cứ quanh quẩn mỗi: Ăn và học …

Sáng hôm sau, em đang ngồi trong lớp, chém gió với mấy thằng bạn về bóng đá.
Em: Ê mày, Ronaldo … bla… bla…
Bạn: Cút cha mày đê, để cho tao ngủ.
Em: Ngủ cái cẹc… dậy đi, thanh niên gì suốt ngày nằm ngủ.

Đang ngồi lay nó thì… con bạn gọi.
– T ơi, có em nào đang đợi mày ở cửa lớp kìa !
Em: Em đéo nào, mày next đi.
– Ơ, mịa cái thằng này, mày quay ra mà xem…

Em quay ra thì… đập vô mắt em chính là con bé hôm qua. Bọn con trai cả lớp thì nhao lên:
– Á à, ĐM thằng này có người iu xinh thật.
Em: Người iu gì, vớ vẩn ( mà công nhận nó xinh thật, da trắng, dáng cao, tầm tầm 1m64)
Em chạy ra chỗ nó, thấy con bé vân vê 2 ngón tay…

Em: Bà tìm tôi hả ?
Gái: Oh… Tôi tìm ông, ra ghế đá nói chuyện tí nha…
Em: Ừ nhanh lên, sắp vô học rồi ( Thực ra là muốn bỏ mịa, nhưng sĩ tí )

Em và gái ra chỗ ghế đá ở ngay sau khuôn viên trường. Trường em tuy không phải là giàu có gì về cơ sở vật chất… Nhưng em dám khẳng định nó là trường cấp 3 rộng nhất Thành phố.
Em: Hì… bà nói đi.
Gái: Hi. Hôm qua cám ơn ông nha…
Em: Ừ. Không có gì đâu !
Gái: Hi. Còn muốn xin lỗi ông nữa…
Em: Xin lỗi cái gì ( thực ra lúc đó em đoán ra là nó định xin lỗi về vụ cầm guốc phang vào lưng em… nhưng em giả vờ, troll tí )

Gái: Thì… Thì tôi đã cầm guốc đánh vào người ông.
Em: Thôi bỏ đi. Bà cũng ghê quá nhỉ?
Gái: Hi, tại lúc đó tôi đang không vui… vả lại ông chọc tức tôi… nên tôi mới…
Em: Ơ. Ai làm gì bà !
Gái: Thì ông nói tôi đanh đá rồi còn gì.
Em: Tôi chả xin lỗi bà trước rồi sao… đã không vừa lòng lại còn sinh sự.
Gái: Tôi, tôi sinh sự bao giờ.
Em: Lại còn cãi à. Không đúng là gì.
Gái:Ông…
Em: Làm sao, lại thích gây sự phải không ?
Gái: Quá đáng, tôi không nói chuyện với ông nữa…
Em: Không nói thì thôi.

Em đứng dậy vào lớp luôn… Vừa đi được vài bước thì nghe thấy tiếng sụt sùi của nó… Ôi cái éo gì thế này… chả lẽ nó khóc.

Quay lại thì đúng là nó khóc thật các bác à … Thật là vãi lều. Có thế mà cũng khóc… Sao cái lúc đánh người khác thì không thấy khóc …

Em vội chạy lại…

Em: Ê, bà sao vậy. Lúc nãy tôi chỉ nói đùa thôi mà…
Gái vẫn quay mặt đi: Ông đi đi.
Em: Thôi mà, bà sao thế… Lỗi là tại tôi, tôi xin lỗi nha ( Em đành phải xuống nước… vì chỉ vài phút nữa thôi… không khéo em được lên trang nhất báo thời sự của lớp chứ không thì… bố kệ mịa mày rồi )

Em: Thôi mà. Đừng khóc nữa… Rồi trưa học xong tôi đền cho bà.

Nghe đến đây, nó thay đổi cái 180 độ.
Gái: Ông nói thật hả ?
Em: Ừ. thật mà ( đệt mịa, bố lừa tình mày tí thôi, chứ không để mày ngồi đây khóc rồi kéo cả trường lại chắc )
Gái: Oh. Vậy nhớ rồi.
Em: Ừ. Giờ vào lớp đi kẻo muộn. Tôi vô trước đây.
Gái: Ừ, ông vô đi.
Em: Bye…

Thế là em phóng ngay vào lớp… Vừa đến cửa lớp, em đã bắt được tín hiệu chẳng lành… Hàng chục ánh mắt đang đổ dồn về phía em.

– Á à… Hóa ra T nhà ta có em xinh phết nhỉ.
Em: Con nào, chúng mày đừng có mà luyên thuyên.
– Luyên thuyên cái loz á, mày khai ra mau.
Em: Vớ vẩn, con bạn nó gọi ra hỏi bài thôi mà.
– Bài bạc gì ở đây, mày đừng có mà phét.
Em: Phét cái gì, thôi vào học đi. Tí kiểm tra bây giờ.

Thế là em phải đành đánh trống lảng tụi nó, không thì cũng mệt với tụi này. Hồi đó bọn em chưa có khái niệm ” chém gió” như bây giờ Cơ mà Chúng nó ” Tam sao thất bản” thì thôi rồi các thím à… Nên em sợ…

Học xong đến 11 rưỡi. Tiếng kẻng kêu lên, em thu dọn sách vở rồi rồi định đi về nhà… Vừa mới bước được vài bước đã thẫy con bé kia vẫy tay mình ở đầu hành lang… Ôi cái đệt mẹ, nó nhớ thật à.

Em: Hi. Bà đợi tôi lâu chưa? ( Sao không về mịa đi, đứng đây làm cái lều gì )
Gái: Hì, chưa, tôi đợi ông có vài phút thôi.
Em: Hi. Vậy hả. Giờ đi nhé.
Gái: Đi đâu thế?
Em: Đi thì biết, theo tôi. ( Mịa, tự nhiên có cái đuôi)
Gái: Ok. hi.

Trên đường đi ra cổng trường, em để ý có cái bọn con trai nào đó cứ nhìn em các thím à… Sau này em mới biết đó là tụi con trai ở lớp của Gái. Bọn nó nhìn em bằng ánh mắt chả mấy thân thiện…

Em dẫn gái ra quán kem ở gần cổng trường… Hồi đó ở chỗ em làm gì có mấy quán teen như bây giờ, vừa đẹp vừa lịch sựm
Em: Bà ăn kem nha.
G: Ok. hi.
Em: Thế bà thích ăn gì?
G: Ăn gì cũng được á.
Em: Oh. Vậy tôi lấy kem xôi nha ( sau này nó trở thành món khoái khẩu của chúng em )

Tụi em vừa ăn vừa nói chuyện, nói trên trời dưới biển… không biết cái gì mà cũng phải nghĩ ra để nói.
Gái: Thế ông tên là T đúng không?
Em: Ừ. Sao bà biết.
Gái: Thì tôi thấy mấy đứa bạn lớp ông gọi thế mà.
Em: Ừ vậy hả. Tôi không để ý.

Gái: Thế ông không thắc mắc tôi tên gì à?
Em: À, tôi định chờ bà khai ra đó ( E láo tí, chứ thực tình lúc đó em chỉ muốn té nhanh rồi về thôi, hơn 12h trưa cmnr. hic )
Gái: Tôi tên là Tr, tôi học ở tầng 2 ấy. Ngay trên lớp ông luôn. Cô giáo chủ nhiệm của ông dạy lớp tôi ấy.
Em: Vậy hả. Trùng hợp quá ha. ( Mịa, sao nó cái éo gì cũng biết thế nhỉ, vừa mới quen được vài hôm mà )
Gái: Hi. Ông này.
Em: Hả… cái gì ??
Gái: Chúng mình làm bạn nhé.
Em: Ừ. Thì là bạn mà. ( Mịa cái con dở hơi này, không là bạn chắc tao lôi mày ra đây làm gì )
Gái: Hi hi.

Ngắm lại nó thì lúc đó cũng thấy con bé xinh thật. Trường em đa số con gái toàn có nhà nuôi cá sấu, mặt thì lúc nào cũng đeo 1 cặp kính cận… Còn gái thì vừa trắng, mặt lại xinh và nhất là không đeo kính… Còn về số đo 3 vòng thì khá là chuẩn.

Em: Thui về nhé, muộn rồi.
Gái: Ừ. Hi.
Em đang định lấy tiền ra trả, thì gái đã đưa tiền ra trước. Nó giàu vãi. 1 xấp 50 nghìn ( Hồi tụi em có vài trăm nghìn đã là khá lắm rồi )
Em: Bà làm gì vậy, tôi mời mà.
Gái: Thôi. Để lần khác. Coi như tôi trả ơn ông.
Em: Ơn huệ cái gì ( Mày thích thì cứ trả, càng tốt, hehe )
Gái: Không có gì đâu. Để ngày mai đi tiếp mà.
Em: Ừ. Thế mà không nghĩ ra ( Cái đệt, tao là tao đéo muốn đi nữa đâu )

Nói xong em chào gái ra về. Gái bảo về trước đi. Em cũng chả nghĩ gì nữa đi về luôn… Vì lúc đó gần 12h30 rồi. Về nhà kiểu gì cũng bị mắng.

Người ta thường nói “Đỏ tình đen bạc“ quả không sai các bác à. Từ cái lúc dính vào con bé đó em đen vãi lều. Tổ em thường có 3 thằng hay cá bóng đá với nhau. Thế mà từ cái dạo ấy em được nhìn thấy mấy thằng bạn nó cười phớ lớ nhiều hơn là chúng nó khóc. Hicc…

Sau cái lần hẹn buổi trưa đó, em và gái trở nên thân thiết với nhau hơn. Đấy là em thấy mấy đứa bạn nói vậy. Chứ thực ra em thấy bình thường. Vả lại mẫu người yêu của em là người con gái dịu dàng, nết na… Chứ không phải là con nhỏ đanh đá này.

Hàng ngày cứ đến giờ ra chơi, là con bé lại đứng trước của lớp em, nó không lôi em đi ăn vặt thì lại lôi em ra ngồi gốc cây nói mấy cái chuyện thi cử, em thì đau hết cả đầu. Nó thì cứ nói. Cơ mà được nghe gái xinh nói thì em cũng thích. ( theo kiểu là sĩ diện với bạn bè thôi, lúc đó chưa có tình cảm gì các bác à )

Gái: Nè, nhìn ông buồn cười quá.
Em: Hả, sao mà buồn cười.
Em nhìn ngay xuống dưới, lúc đó chỉ sợ lâm vào tình cảnh “ Chim sổ lồng “ thì đúng là… xin lỗi đời quá đen các bác nhỉ.

Gái: Thì tôi thấy ông con trai mà sao gầy gò ốm yếu vậy?
Em: Ốm cái đầu bà, tôi gần được 57kg đó nha ( học sinh lúc đó như vậy cũng là khá rồi ). Bà thử coi bà đi
Gái: Tôi làm sao, dáng hơi bị chuẩn đấy.
Em: Chuẩn cái gì, béo như heo ấy ( em láo tí, tại lúc đó bị nó kêu mình còi cọc nên tức )
Gái: Ơ. Thật à.

Nói xong, mặt nó xị xuống. Lúc em thấy vừa tội, vừa đáng yêu…

Em: Hi, đùa tí thôi. Chứ tôi thấy bà xinh mà.
Nói đến đây, nó lại vênh ngay lên được.
Gái: Tất nhiên rồi, tôi mà. Hii. Nói cho ông biết, ở lớp tôi hơi bị nhiều thằng trồng cây si đấy.
Em: Thôi, phét vừa thôi.
Gái: Thật mà, không tin à. Ông thử nhìn về dãy hành lang tầng 2 xem. Chúng nó đang nhìn tụi mình kìa.

Em ngoái đầu lại thì… Ôi thật là vãi lều, sao chúng nó nhìn mình cứ như là muốn hiếp dâm mình thế nhỉ. Lúc đó em chỉ nghĩ ra cách gì để chứng tỏ không thân thiết gì với con bé này … Không ăn cục gạch vào đầu cũng nên.

Em: Oh, nhiều vậy cơ à. Nhiều thằng tán thế sao bà không yêu đi.
Gái: Tôi không có thích mấy người đó.
Em: Kén chọn vừa thôi chị 2 ơi. Lúc không có ai có mà khóc. Thấy thằng nào đẹp trai nhà giàu cứ yêu.

Gái: Sao ông lại nói thế.
Em: Thế cái mế, đẹp trai, lại có tiền bà không thích à…Tôi mà như bà, có con nào giàu có chả cần xinh, tôi yêu ngay.
Gái: Ông … ông nói thật hay đùa thế.
Em: Đùa á, xin lỗi nhé. Đây không biết đùa là gì.
Gái: … ( im bặt, mắt buồn buồn )
Em: Sao, tôi nói đúng quá hả. Vậy mà cứ mang tư tưởng ấy ra mà triển khai nha.
Gái: Ông … Ông quá đáng. Ông nghĩ tôi là người như vậy à. Tôi không nói chuyện với ông nữa. Ghét cái mặt
Em: Ơ…!
Nói xong, gái vùng vằng bỏ vào lớp. Em thì éo quan tâm, đùa có 1 tí mà cũng dở cái tính trẻ con ra… Mà lúc đó thực tình em nghĩ đúng như vậy. Nhà em lúc đó nghèo… em thì lo cho ai được cái gì đâu nên…

Em thì chả hiểu mình nói cái quái gì sai. Sao con bé đó lúc nào cũng vùng vằng và hay giận dỗi như vậy. Vả lại lúc đó em cũng không quan tâm bởi vì sau giờ ra chơi là lớp em học môn sinh học… Cái môn mà lớp 8 học hay bao nhiêu thì lên lớp 12 tụi em thấy nó quái đản bấy nhiêu, và cái ông thầy cũng hấp không kém.

Ông thầy đó nói thì ngọng phát âm thì cứ chữ “ L” thành chữ “ N” rồi đổ vạ là dân Hải Phòng nên thế cả. Hài vãi lều chứ.

Rồi ai không học bài cũ, ( suốt ngày bắt viết AaBb x CcDd… ) loằng hết cả ngoằng … Ai mà không làm được… thì cuối giờ ở lại chép phạt như học sinh cấp 1. Lớp em là ban A, chứ có phải chuyên Sinh éo đâu. Ức vãi các bác à … Đệt mịa, 12h giờ trưa còn ở lại lớp… Và em là 1 trong số đó. Haizzz…

Mấy đứa bọn em ở lại chép cho đến hơn 12h … đứa nào cũng vừa đói vừa mệt. Thế mà ông thầy còn định không tha, về sau bọn em phải làm đủ trò kêu than thì mới được tha về. Em thì chán nản, dắt con xe đạp thần thánh ra khỏi trường … Gái thì cũng về mất tiêu từ bao giờ… chắc nó còn giận em đây mà … Cơ mà em làm cái éo gì sai chứ…

Vừa ra đến cổng trường thì gặp ngay bác bảo vệ già ( bác này tụi em quý lắm, suốt ngày gọi bằng bố )
Em: Bố chưa đi ăn cơm à?
– Tao còn đợi những thằng như mày đây.
Em: Hì, bố thông cảm, hôm nay con được thầy cho ôn luyện thêm ( Láo tí, hehe )
– Mày chắc ở lại chép phạt chứ gì, học hành gì giờ này hả.
Em: Ấy bố nói to thế, mất hết hình tượng của con.
– Hình tượng với con bé trắng trẻo xinh gái đó hả?
Em: Con bé nào ạ ?
– Thôi đi ông tướng, bố thấy mày suốt ngày đi với nó. Nó vừa đợi mày ở cổng trường ấy. Mà lâu quá nên nó về rồi. Chắc bố nó đến đón rồi.

Em: Bố con bé ấy ạ… sao bố biết thế ?
– Thì tao thấy có ông nào bước ra từ ôtô mà.
Em: Vậy hả bố … Thôi con về đây. Đói quá rồi.

Em chào bác bảo vệ rồi đi về. Không hiểu sao trong đầu em lúc ấy có sự hụt hẫng nhẹ… Không phải do gái không đợi em về mà là… Gia cảnh nhà gái và em quá khác nhau. Em thì chả có cái con mẹ gì … Gái thì cái gì cũng có… Nên lúc đó em càng nghĩ rằng giữa tụi em chỉ nên dừng lại ở tình bạn… Có khi đẹp hơn nhiều. Mà sự thật lúc đó đúng là như thế các bác à…

Về đến nhà, em lại tranh thủ ăn cơm và tìm cách lảng tránh mấy câu hỏi đại loại như là:
– T, sao hôm nay mày về muộn thế hả, mày lại đi chơi game phải không ?

Khổ thế đấy các bác à… Nào có được chơi đâu. Chả nhẽ cãi lại bảo là: ” Con bị ở lại chép phạt à “ Thế là đành ngậm miệng và nhai cơm. Hic.

Rửa bát xong, soạn sách vở thì đã 1h30 cmnr … em lại phóng từ nhà tới trường. Mà trường cũng xa bỏ mịa ra … Đạp xe lúc đó mất tới 15 phút … Đến trường gửi xe thì thấy Gái đang đi ngược lại về phía mình…
Em: Ê, chào bà.
Gái quay 1 phát sang trái, không thèm nhìn em.

Em thì chợt hiểu ra, chắc nó vẫn còn để bụng buổi sang … Mà thôi thích bơ à… Bố mày bơ luôn nhá. Thế là em chả nói gì nữa, đi vào gửi xe rồi phi vào lớp luôn.

Gái bơ em, em cũng kệ mịa luôn. Mà nói thẳng ra, lúc đó đã là gì của nhau đâu, em chỉ thấy con bé này nó kì kì kiểu gì ấy. Thôi, giờ là hành xác vào lớp. Vừa vào gặp ngay mấy thằng bạn cờ hó:

– Trưa nay ở lại được thầy ôn luyện cho đi thi học sinh giỏi hả mày?

Em: Giỏi cái lều, chúng mày thích không ? Tao đăng kí hộ cho nhá.

Em nói xong, cả bọn xua tay như đúng rồi. Hehe. Bởi vì ông thầy rất thích những ai đăng kí tự nguyện học thêm môn của ông ấy.

Em ngồi vào bàn thì thằng bạn em nó khích ngay vào vai em rồi cười theo cách bí hiểm:
– Ê, chú trông thế này mà ngon gớm nhỉ?
Em: Ngon cái gì ế ? Mày bị thần kinh à?
– Mày đừng giả đòn với tao. Mấy hôm nay tao thấy có em ở lớp A(x) hay đi cùng với mày kia mà.
Em: À, con em họ thằng bạn tao ấy mà ( em láo tí, hehe)
– Em họ cái cmm, mày định lừa tình tao à.
Em: Không thật mà. Sao… mày thích nó à?
– Ừ. Em ấy trông có vẻ được đấy. Đưa nick chat đây. ( Ngày trước vẫn còn xài Yahoo các bác à )
Em: Tao làm éo gì có. Tao có chat bao giờ đâu.
– Thế thì xin cho tao, tao kết con bé đó rồi đấy.
Em: Mày thích thì ra mà xin, tao éo dây dưa rễ má đâu.
– Ở cái đệt mịa, mày quen nó chứ tao quen nó à. Xin đi. Anh thưởng cho chú sau.
Em: Ờ. Được rồi, nhớ đó nha.

Em cứ “Ừ” bừa cho nhanh mà quên mất… là Gái đang bơ em. Vãi lều thật. Lúc đó, em đang nghĩ xem làm cách nào để hỏi nó. Hỏi thì cũng được thôi. Cơ mà mình là con trai mà xuống nước nhiều lần quá đâm ra cũng bách nhục các bác nhỉ.

Đang mải miên man, nghĩ ngợi … thì bị ngay bà giáo gọi lên bảng giải bài Hóa. Mịa… hóa với chả hiếc… chả hiểu hôm đó em viết cái éo gì mà bà ấy trừ lỗi trình bày của em từ 9 điểm xuống còn 5 ( làm em vẫn còn nhớ đến tận bây giờ )…

Kết thúc buổi học, em đi ra ngoài hành lang rồi phân vân 1 chút … Chả hiểu sao đi một mạch lên tầng 2, vào lớp nó… Đang định là gọi nó ra làm hòa rồi hỏi Yahoo của nó cho thằng bạn cờ hó kia… Thì gặp ngay mấy thằng mặt toàn mụn, nhìn như là phụ khoa ấy. Nó ra tiếp đón em theo cái kiểu “ Mày vào đây làm gì “…

Đang định gặp gái mà gặp ngay cái bọn có họ hang với “ Kì Đà” này… Em đâm ra hơi nản và hoảng… Chúng nó toàn những đứa to cao đen hôi các bác à. Còn em thì ai cũng bảo là thư sinh…

– Ông vô đây tìm ai ?
Em: Ơ. Tớ vào đây tìm bạn Tr.
– Tr hả ? Được ngay.
Em: Ừ đúng rồi. Mấy bạn gọi hộ tớ ( bọn này tự nhiên tốt vê lờ thế nhỉ, hay là mình nghĩ nhầm về chúng nó )
– Ok thôi. Tr ơi.

Ôi cái đệch… Đập vào mắt em … không biết một con vừa to vừa béo, đen đen ở đâu chạy ra.

– Bạn tìm mình đó hả ?
Em: Ơ. Không… tớ nhầm ( cái đệch con mịa nhà chúng nó, bọn nó chơi em các bác à. Hóa ra lớp Gái có mấy đứa trùng tên)

Em đang cay cú, mấy thằng mặt phụ khoa kia thì cười như đúng rồi. Chúng mày mày không đông tao cho ăn đấm rồi. Cơ mà khổ nỗi, đây là địa bàn tụi nó nên em chả dám manh động … không chắc được ăn cơm bệnh viện quá.

Chả biết gái nó đi đâu nữa, ngó nghiêng vào trong lớp chỉ chả thấy đâu… Đang định quay về thì… Bỗng nhiên có tiếng nói quen thuộc cơ mà cũng không kém phần chua ngoa.
Gái: Ông đứng đây tìm ai ?
Gái khoanh tay trước ngưc, nhìn em chằm chằm … mà lúc đó em thấy gái sexy thật.
– Ơ, thiêng thật… Vừa nói đã gặp.
Gái: Ông lảm nhàm cái gì thế
– À không. hi. À mà có … tôi tìm bà.
Gái: Có chuyện gì không ?
Em: À. Có cái này tôi muốn hỏi là …
Gái: Hỏi chuyện gì ? Nhanh lên, tôi đang bận.

Đệt, chắc nó vẫn còn giận em vụ lần trước đây mà. Em cũng bực mình, chả nhịn nữa.
– Bà làm gì mà ghê vậy, tôi có chút chuyện muốn hỏi. Nếu bận thì thôi. Tôi về đây.
Gái: Ông… ông về lớp đi.

Nói xong, gái chả thìm nhìn em nữa, mặt lạnh tanh đi vào luôn, chả thèm vẫy tay chào như mọi lần. Em cũng về luôn. Mịa tự nhiên dính vào chuyện không đâu.

Nằm ra bàn học, thằng bạn cờ hó đã vỗ tay vào người.
– Ê… mày … hàng của tao đâu?
Em: Hàng cái đéo gì. Tao chịu, đéo xin đâu. Mày nhờ đứa khác đi.

– Ơ đm thằng này. Không nhờ mày thì nhờ ai ? Lớp này có mỗi mình mày quen nó.
Em: Tao không xin đâu. Vừa nhìn thấy nó là đã cãi nhau rồi. Còn xin xỏ cái gì nữa.

– Thế anh hỏi chú 1 câu là ngày mai chú có muốn anh vẽ hộ bản đồ Việt Nam không ? ( hồi cấp 3 bà giáo bắt tụi em vẽ lại bản đồ Việt Ban, cơ mà không cho nhìn sách @@ )
Em: Ờ kìa. bạn hiền. Chú cứ bình tĩnh đã. Để chiều về anh chạy ra xin nó vậy.

Nghĩ lại mà em thấy hồi cấp 3 hài thật. Toàn nhờ vả nhau theo kiểu có đi có lại.

Tụi em học hết ca 2 buổi chiều là được về. Đang thu dọn sách vở thì đã thấy Gái đứng ở cửa lớp rồi. Chắc là định chủ độn g làm hòa với mình đây mà.

Em đi ra và chơi ngay bài cũ:
– Bà đứng đây tìm ai ? (kaka, giờ lên mặt nữa đê )
Gái: Tôi… Ông đi ra kia nói chuyện 1 chút được không.
Em: Ừ. Đợi tôi xíu.
Em và gái đi ra chỗ quán nước cũ lần trước mà em dẫn gái ra. Gái chủ động làm hòa thật.
Gái: Tôi… tôi xin lỗi ông nha.
Em: Bà sao phải xin lỗi tôi. ( được nước lấn tới tí )
Gái: Thì … thì…

Trông cái mặt gái lúc đó tội lắm các bác à… thôi thì em cũng chẳng đùa nữa… Đằng nào cũng có việc cần nhờ vả nó…

Em: Thì thì cái gì… tôi không có giận bà gì đâu.
Gái: Thật không ? ( mắt sang quắc lên … thật tình là… )
Em: Thật mà.
Gái: Hì hì …
Em: À mà này tôi hỏi cái này … Bà có nick chat Yahoo không?
Gái: À. Tôi có đấy, nhưng mà ít khi dùng. Nick của tôi là *** … hi hi.
Em: Dài thế, để tôi ghi lại.
Gái: Hi. Thì cả họ tên đầy đủ mà. Thế nick chat ông là gì ?
Em: Ơ… Tôi không có.
Gái: Hả? Ông không có á … Thế hỏi nick chat tôi làm gì thế?
Em: À. Tôi xin cho thằng bạn ấy mà.

Em buột miệng nói ra, mà quên mịa nó mất. Hic. Nói đến đây… em thấy bỗng nhiên lạnh sống cả lưng. Gái chả thèm nhìn em, quay ra ngoài đường rồi nói:
– Ông định giới thiệu tôi cho ai à?

Nghe Gái nói vậy, trong lòng tôi có một cảm giác rất khó tả. Cũng chả biết diễn đạt nó như thế nào… Đơn giản là vì người con gái trước mặt tôi hôm nay không giống với mọi hôm, tinh nghịch, vui vẻ mà thay vào đó là cả 1 tâm trạng.

Em: À. hi. Tại ở lớp có thằng bạn tôi muốn làm quen với bà đó mà.
Gái: Tôi có biết người ta là ai đâu mà quen ?!
Em: Nhưng mà nó biết bà. hi ( em nhanh nhảu tí )

Nói đến đây gái im lặng, chả nói gì nữa… Mắt thì đỏ hoe lên, kiểu rưng rưng như sắp khóc tới nơi ấy. Em hoảng quá … sợ khóc thật chắc được cả quán xúm lại.

Em: Ơ, bà sao vậy? Nếu mà không có thích thì thôi mà. Không có sao đâu. Tại thằng bạn nó cứ năn nỉ tôi nên…
Gái: …
Em: Ơ. tôi xin lỗi nha… Tại tôi không có biết
Gái: Chả nhẽ ai xin làm quen tôi, là ông cũng đồng ý hết à ?
Em: Hả … Tôi … Có nhiều bạn thì tốt mà.
Gái: Bạn bè thì tôi nói làm gì ? Nhưng người ta làm quen tôi đâu phải kiểu quan hệ đó. Mà bạn bè thì tôi tự có được. Đâu phải nhờ ông … Ông tưởng rằng tôi dễ dãi lắm à, ai tôi cũng thích chắc. ( đang quát em )
Em: Bà làm gì mà ghê vậy. Tôi nói cái gì không phải thì thôi chứ. Sao cứ mắng tôi vậy.
Gái: Tôi nói sai chắc ( cái tính đanh đá lại nổi lên rồi )

Em cũng éo nhịn nữa, tưởng đây dễ bị gái bắt nạt à.

Em: Sao bà phải nổi cáu với tôi. Con gái con đứa gì mà hơi tí là cáu nhặng lên.
Gái: Ông …
Em: Làm sao ! Thích gây sự với tôi phải không ?

Lúc này cả 2 đứa đứng dậy rồi. Nhìn Gái giờ đanh đá, đôi mắt thì nhìn chằm chằm vào phía em như cái kiểu là “ Bà hận mày ấy “. Em lúc đó được đà lấn tới luôn
Em: Tôi nói thật nhé, giờ bà lớn rồi. Cũng không phải con nít nữa. Người khác nói nếu không vừa lòng thì thôi, vả lại cũng xin lỗi rồi. Thì bà cũng phải biết ý chứ. Đừng có mà lúc nào cũng nổi cáu vô cớ như vậy… Đúng là cái đồ trẻ con…

Vừa nói dứt câu… Em ăn ngay cái đấm vào ngang mạng sượn…

Ôi cái đệch, đau điếng người các bác à. Thốn không chịu nổi. Em gục ngay xuống bàn. Éo đứng dậy được nữa. Em lúc đó không tin nổi là con bé nhìn bề ngoài xinh xắn đó lại đấm em dã man như vậy. Vừa đau, vừa ức… lại vừa nhục chứ.

Gái lúc đó thì tự nhiên khóc bù lu bù loa lên như cái kiểu chính mình bị đánh ấy. Mà thực ra người bị ăn đòn là em cơ mà… rồi lay người em.

Gái: Hu hu. Ông ơi… T ơi… Có làm sao không thế?

Em lúc đó đau quá, còn chẳng nói được… Gái thì cứ lay vào chỗ mạng sườn ấy… Nó càng đau thêm. Hicc…
Em: Bà… Bà đừng có động vào … chỗ đấy nữa …
Gái: Huhu, để tôi lấy cao xoa cho ông nha. Tôi xin lỗi, tôi không có cố ý đâu.
Em: Đừng có khóc nữa đi … Người khóc phải là tôi mới đúng. Bà đúng là …

Gần 18 năm cuộc đời… em không hề nghĩ đến có ngày mình bị đánh gục bởi 1 đứa con gái … Nghĩ lại lúc đó bách nhục thật …

Gái: Hu hu. Tôi không có cố ý đâu, huhu… Để tôi xem nào.

Nói xong, Gái vạch áo em lên chứ … Ngại vãi lều các bác à… May là lúc đó cũng gần 6 giờ tối rồi, bọn học sinh về hết… chỉ còn mỗi hai đứa tụi em ở lại với bà chủ quá, cái bà này thấy người ta thế mà không giúp … lại còn cứ cười đểu chứ.

Em nhìn lại mà chỗ đó thâm quầng vào … Vãi đạn thật. Không hiểu cái con bé này nó ăn cái gì mà đấm em thâm vậy. Gái đứng dậy, tay thì cứ dụi nước mắt chạy đến chỗ bà quán nước xin ít dầu xoa.

Gái: Ông cầm vạt áo nha, để tôi… tôi xoa cho ông
Em: Hả ?!
Gái: Hả… hả cái gì nữa, có làm theo như tôi nói không thì bảo ( Lại quát ngay được, thật tình là… )
Em: Thôi, thôi… Tôi có máu buồn lắm ( nhột )… để về nhà tôi tự xoa. Chứ bà động vào, tôi buồn cười lắm.

Em có máu buồn các bác à… người khác cứ động vào mấy chỗ nhạy cảm đó là em chỉ có nước cười thôi. Hồi bé bị mấy thằng anh cù mà cười gần chết.

Gái: Ông đừng có làm trò, tôi bảo cầm là cầm mà…
Em: Nhưng mà …
Gái: Không nhưng nhẹ gì hết, không làm theo lời tôi thì đừng có trách.
Em: Hix, được rồi. gì mà ghê thế ( Cái bản tính đó lại nổi lên rồi, thôi em thà làm theo lời nó … chứ không lại ăn đấm thì chết )

Gái lấy tay rồi thoa dầu lên người em các bác à. Mặt gái thì đỏ ửng lên. Làm nhẹ nhàng lắm… Cơ mà lúc đó em chả có tí cảm xúc nào cả … vì còn đang mải có nhịn cười. Vừa đau vừa nhột nhột.

Gái: Ông làm cái gì mà cứ cười vậy, có ngồi yên không thì bảo ?!
Em: Ai bảo bà cứ day day vào chỗ đó của tôi.
Gái: Thôi … không nói nữa. Chịu khó ngồi yên một chút đi. Con trai con đứa gì mà yếu xìu.
Em: Cái gì. Chẳng qua là tôi không để ý chứ bộ ( Máu sĩ của em nổi lên )

Nói xong, gái thì cứ lấy tay che miệng cười tủm tỉm. Em thì cứ xua tay.

Em: Bà cười gì hả? Có thích cười không ?
Gái: Hì. Tôi không… Mà T này…
Em: Gì ?
Gái: Tôi không có cố ý đâu nha, tại… tại ông cứ bảo tôi là trẻ con… tôi… tôi lớn rồi mà.
Em: Thì tôi chỉ đùa bà cho vui thôi mà… Ai ngờ bà đấm tôi thật.
Gái: Tôi xin lỗi mà… tại tôi ghét ai gọi tôi là đồ trẻ con lắm ấy.
Em: Ừ. Tôi biết rồi. Tôi … tôi xin lỗi bà nha… Tôi đùa thôi chứ không có ác ý gì đâu.
Gái: Hi. Uk. Vậy bọn mình huề nha.
Em: Ừ, hix ( Đấm như đúng rồi xong kêu huề )
Em: Mà giờ cũng muộn rồi, bà không định về à … Kẻo bố mẹ mắng thì sao.
Gái: Tôi… Tôi …Ông cho tôi đi về cùng nha.
Em: Hả ?!

Em: Thế mọi lần bà đi về cùng ai ?!
Gái: Thì mọi lần về cùng bạn hoặc là bố tôi đón. hi.
Em: Thế hôm nay bố của bà không tới đón à.
Gái: Không, hôm nay bố tôi bận đi làm rồi mà…
Em: Thế bạn bà đâu ? ( nghĩ lại ngày trước hỏi câu này ngu thật … @@)
Gái: Hay nhỉ, ông xem giờ mấy giờ rồi. Hơn 6 giờ tối rồi đấy. Giờ còn đứa nào đứng chờ mình nữa ? Mà tất cả là tại ông ấy. Câu kéo thời gian của tôi.
Em: Ơ … Ai làm gì bà.
Gái: Ừ nếu không thích thì tôi về một mình vậy ( Nói theo kiểu dỗi chứ )
Em: Thôi mà… Tôi đùa tí. Gì mà đã dỗi ngay được.
Gái: Hứ.

Em ra thanh toán tiền, bà chủ thì cứ cười đểu em, còn bảo:
– Sao nhìn cháu yếu thế?
Cái đệch nhà nó chứ … chẳng qua hoàn cảnh nó xô đẩy. Em lấy con xe đạp thần thánh chở gái về nhà ( giờ toàn thấy mấy cháu đi xe đạp điện – cách nhau có mấy năm thôi sao mà nó khác vậy các bác nhỉ ). Em thì vừa đạp xe vừa mải nhìn đường. Chỗ em tầm tan ca nó đông vãi lều các bác à… Nhìn con đường mà như đoàn kiến ( Từ ngày em học lớp 1 cho đến tân lớp 12 mà nó vẫn bé như cũ, người thì càng ngày càng đông. Đúng là VN có khác ) Gái thì cứ ba hoa, múa chân mua tay… nói hết cái này đến cái khác, em thì cứ ậm ừ cho qua chuyện.

Gái: Ông vào đây lâu chưa?
Em: Cùng thời với bà đó. Hỏi vớ vẩn.
Gái: Hi. Tôi quên mất, thế lớp ông có đông con gái không ?
Em: 50 – 50
Gái: Thế lớp ông học có vui không ?
Em: Vui chứ, hehe ( vui vãi lọ các bác à … Ngày trước lớp em bắt chiếc tiết mục đuổi hình bắt chữ của Xuân Bắc ấy, cơ mà toàn đứa vẽ bậy. Em nhớ có lần có con bé lên bảng vẽ con Chuột mà ban đầu nó vẽ ra cái “ ấy “ của con trai … Bà giáo thì giận tím mặt mà không làm gì được, còn tụi em cố nhịn cười không thì chết cả lũ )
Gái: Thế hả, chắc có nhiều bạn xinh lắm hả ?
Em: Xinh cái con khỉ gì… toàn bọn đầu to đeo kính cận.
Gái: Ông không thích con gái đeo kính à ?
Em: Không ( em không thích con gái đeo kính các bác à… kể cả bị cận, không hiểu sao nữa )
Gái: Hi. Vậy à. Thế… Ông đang đi về đâu đấy ?
Em: Về nhà chứ về đâu.
Gái: Nhà nào ?
Em: Nhà tôi chứ nhà nào ? Hỏi vớ vẩn !… Ặc… Quên mất. Nhà bà ở đâu ?
Gái: Đi hướng ngược lại cơ, vừa đi qua mất một đoạn rồi.
Em: Cái gì ? Sao bà không nói sớm.
Gái: Ông đâu có hỏi tôi !
Em: Hỏi cái đầu ấy … Bà phải nói sớm chứ. Tôi đang chở bà mà.
Gái: Hì. Tôi quên mất, thôi vòng lại đi.
Em: Trời ạ ( thực ra lúc đó em chửi dm… Cơ mà may nó eo nghe thấy)

Thế là em lại quay lại, chở con bé ngang bướng đó về nhà… Đi lòng vòng mãi cũng tới nơi. Em thả nó ở đầu ngõ. Nõ vẫy tay chào em … Còn em lúc đó cũng khua tay lấy lệ… bởi vì em đang bị muộn cmnr… Bình thường 6h kém là đã có mặt ở nhà… Giờ gần 7 giờ tối mà bóng dáng vẫn còn đang ở ngoài đường.

Từ dạo đó em và gái trở lên thân thiết hơn. Tụi em thường hay đi cùng nhau. Em cũng thấy vui vui bởi vì có con bé này không khí nó nhộn nên hắn. Tính em thì ít nói lắm. Không phải em không thích nói… Mà là em không biết nói gì. Em viết ra đây thì còn được. Chứ bảo ra ngoài đời thì em chịu chết.

Gái thì phải nói là… Rất chi là lắm mồm. Nói nhiều đôi khi em đến phát cáu … Cơ mà em không dám nói thẳng ra… một phần là sợ nó dỗi vả lại chủ yếu sợ nó lại táng mình lăn quay ra thì bỏ mịa.

Ai đã từng trải qua giai đoạn năm cuối cấp 3 thì các bác biết rồi đấy. Học khổ vãi lều ra. Sáng học, Chiều học… Tối về học… Học xong làm tiếp bài tập trên lớp… Rồi học kiểu éo gì mà đến sang hôm sau lại lò mò đến lớp soạn văn, chép bài … Thế mà Gái nó rủ em đi chơi được. Nói đi chơi cho oai, chứ thật ra tụi em chả biết đi đâu … vì hầu như là gái toàn rủ đi ăn ốc, kem, linh tinh này nọ…

Gái: Ông ăn nhiều vào cho béo.
Em: Béo á… béo gì mấy con ốc bé tí này.
Gái: Thế thì ăn trứng kìa, con trai gì mà yếu xìu.
Em: Vâng, tôi yếu. Được chưa…
Gái: Hi, đùa tí mà đã dỗi rồi.
Em: Tôi không có giống bà nha.
Gái: Hứ.
Em: Suốt ngày hứ với chả hiếc.
Gái: Hứ.
Em: Thôi thôi, được rồi. hic
Gái: À. T này… Tôi muốn nói ông chuyện này.
Em: Chuyện gì thế ?
Gái: Lớp ông vui lắm phải không ?
Em: Ừ. Tất nhiên là vui rồi.
Gái: Tôi …Tôi sang lớp ông học nha.
Em: Ax … Bà thần kinh à … bà sang được kiểu gì ? Giờ sắp hết cấp 3 tới nơi rồi. Sao mà chuyển được?
Gái: Hi. Không …Tôi đâu có bảo lớp học chính. Tôi đi học thêm cùng lớp ông mà.
Em: Hả … Ờ nhỉ… Nhưng mà còn lớp học thêm của bà thì sao ? Bỏ hết à?
Gái: Môn cô chủ nhiệm thì tôi ở lại, còn mấy môn khác thì đợi hết tháng tôi nghỉ à.
Em: Vậy có được không ? Bố mẹ bà biết chuyện có làm sao không đó?
Gái: Làm sao là làm sao ? Tôi có đi ăn trộm cái gì đâu mà sợ. Cứ yên tâm. Có gì tôi đổ cho ông.
Em: Cái gì … Liên quan gì tới tôi. Oánh cho bây giờ.

Nói đến đây… Gái đã dơ nắm đấm lên ra điều “ Thích đánh chị không “ thật tình là hết chịu nổi.

Em: Mà bà nè … bà học võ đó hả ?
Gái: Ừm. hì. Đừng coi thường tôi… Đai đen karate đó!
Em: Oh… Kinh vậy à !
Gái: Chứ sao nữa … nhưng mà tôi nghỉ mấy năm rồi. hii.
Em: Sao mà nghỉ ? Chắc bị đuổi chứ gì ?
Gái: Đuổi cái đầu ông … Ông không thấy tụi mình đi học nhiều hết cả thời gian đó hả?
Em: Ờ nhỉ ? Mà sao bà vẫn còn thời gian để lôi tôi đi ăn đấy thôi.
Gái: Ăn thì là nhất rồi. Không ăn làm sao tôi chịu được. hì hì. Thôi. Ông ngồi yên đây. Tôi ra tính tiền
Em: Để tôi trả cho.
Gái: Ông còn là học sinh, lấy tiền đâu mà trả. Để tôi. hihi…

Em không phải keo kiệt gì các bác à… Nhưng gái nó là như vậy đấy. Toàn tranh thôi. Lắm lúc em ngại chả muốn đi … Nó thấy thế liền bảo:
– Bao giờ ông đi làm rồi, tôi bắt ông khao tôi đó nhé, đừng có mà tưởng bỏ. hihi.
Em: Lúc đó tôi với bà còn gặp nhau đâu mà khao.

Gái: Sao không gặp, tôi theo ông mà. Ông chạy sao được. hihi.
Em: Hả ?
Gái: Thôi đi về ( đỏ mặt luôn )

Ăn xong tụi em đi về… và trách nhiệm của em là chở con bé đó về nhà. Hic. Bà chẳn đó đâu phải mỏng manh gì… Cũng nặng ra phết. Làm em tốn biết bao calo.

Gái thì là con người khá là cá tính. Nó nói cái gì là làm thật ! … Ai ngờ vài tuần sau em dẫn gái về… ra mắt lớp học thêm của em. Em thì ngại vãi cả lều ra … Giờ không biết dắt 1 đứa ở đâu về lớp mình thì sẽ như thế nào. Cái lớp em thì toàn đứa vui tính … nói vui tính còn tốt chán… Chứ thật ra toàn đứa bựa nhân … Chuyên tung tin đồn thất thiệt. Em thì lo không biết làm gì… Gái thì nó cứ cười cười, rồi nhăn nhở.

Gái: Ông làm đơn xin học cho tôi chưa ? ( Hồi đó bọn em học thêm là phải có đơn xin tự nguyện… Cái này là để lách luật, chẳng may có thanh tra … mấy bà giáo còn có cái để cự lại )
Em: Tôi á… Sao lại là tôi. Bà xin đi học cơ mà.

Gái đánh vào ngực em ( Giờ thành thói quen cmnr )
Gái: Chính ông lôi kéo tôi cơ mà.
Em: Ặc.Tôi lôi bà bao giờ, chính bà bầy trò ra mà.
Gái: Tôi không biết… Giờ có làm không ?
Em: Không làm đấy.

Vừa nói tới đây, gái lại dở ngay cái bài cũ rích: “ Tuyên bố Dỗi “ ngay ra được. Làm em phải xuống nước:
Em: Thôi được rồi, để tôi làm.
Gái: Hì. Tôi đùa đấy. Tôi làm xong rồi. Ông chỉ việc đưa hộ tôi cho cô giáo thôi
Em: Thật hả ?
Gái: Hứ.
Em: Lại hứ. hic. Mà bà đã xin phép bố mẹ chưa ?
Gái: Rồi.Ông yên tâm. Tôi xin đàng hoàng mà.
Em: Thế còn lớp bà thì sao ? Bà qua lớp tôi … chúng nó có nói gì không ?
Gái: Nói gì là nói gì … Nói là chị đấm chết ngay.
Em: Ờ … Thôi bà chuẩn bị sách vở đi rồi tối về tôi dẫn bà đi.

Lớp em đa số học thêm ca 3 ( tức ca tối ) là nhiều. Toàn là rủ nhau đi học cùng… Thành ra chả khác gì cái lớp học chính, thỉnh thoảng có vài đứa lạ bên ngoài vào thôi… Và giờ lớp sắp sửa xuất hiện thêm một thành viên mới… Và chính là con bé đanh đá kia…!

Ăn cơm xong. Em qua đón gái ( lúc này chỉ đón ở đầu ngõ, chứ chưa vào nhà …). Mà đa số là toàn em phải chờ … mình đúng là làm ơn mắc oán @@. Hồi đó tụi em chưa dùng điện thoại nhiều như bây giờ … đứa nào khá lắm thì có con 110i … Mà lại còn bị cấm sử dụng nữa chứ … Đúng là ngược đời.

Đang tranh thủ đứng nhìn mấy em xinh đi qua đường thì:
” Oaaa… “
Em: Hả … ( giật cả mình )
Quay lại thì là gái, đang đứng cười lắc lẻ ra.
Em: Bà làm cái gì vậy hả?
Gái: Hiii, Trêu ông thích quá. Con trai gì mà nhát cáy.
Em: Nhát cái đầu bà ấy… Bà dọa như thế ai mà chả sợ.
Gái: Chắc sợ ma lắm hả … hi.
Em: À. ừ … Nhìn bà cũng giống mà. Hehe
Gái: Ông nói cái gì hả ( lại dơ nắm đấm ra )
Em: Thôi thôi… tôi đùa thôi mà… Sao suốt ngày bà đánh tôi vậy.
Gái: Hii… Ông chưa nghe câu “ yêu cho roi cho vọt “ à.
Em: Hic. Thôi tôi xin.
Gái: hihi
Em: Đi nhanh nào, 7h30 là vào học rồi đấy.

Thế là em đèo gái đi. Từ trường đến chỗ học cũng mất gần 15 phút. Cơ mà bình thường chả xi nhê gì … nhưng bây giờ đang có cái của nợ ngồi đằng sau.

Gái: Ông nè.
Em: Hả?
Gái: Tí nữa ông nhớ dẫn tôi vào lớp nha.
Em: Ôi giời. biết rồi mà.
Gái: Hì, mà ông ngồi đâu… Cho tôi ngồi cùng nha.
Em: Tôi không cố định chỗ ngồi đâu. Đến sớm thì được chọn … còn đến muộn hết chỗ thì phải đi tá túc bàn đứa nào đó.
Gái: Thế sao ông không đến sớm đi. Đồ lười.
Em: Ặc… Thế vì ai mà tôi đến muộn hả ?
Gái: Tại ai ?
Em: Bà chứ còn ai nữa, lề mề còn kêu cái gì.
Gái: Thích đổ vạ cho người ta không ?
Em: Lại còn thế nữa @@
Gái: Hi. Ý tôi là lúc trước. Giờ có tôi đi cùng thì phải đến trước 10 phút.
Em: Hic. Biết rồi thưa chị.
Gái: Em trai ngoan quá. Hii
Em: Bà thôi đi… đến rồi kia. Ngồi đấy mà cười.

Lúc đó nói thật với các bác… em hồi hộp vãi cả lều. Chả biết sẽ ntn đây … Mà thôi đằng nào cũng đến đây rồi … không dẫn Gái vào lớp còn biết đưa nó đi đâu nữa … Thế là em đi trước, nó đi đằng sau …

Lớp thì như cái chợ, toàn bọn học thì ít mà nghịch thì nhiều ( giống em )… Vừa nhìn thấy tụi em … Bỗng cả lũ im bặt rồi trọn tròn mắt nhìn em cứ như là UFO ấy.
– T, bạn kia đi học cùng với mày à…
Em: Ừ. Bạn này xin học cùng.
Rồi sau đó lớp lại nhào cả lên:
– Bạn gì ơi vào ngồi cạnh mình kìa.
– T, mày biến ra chỗ khác cho tao.
Cái đệch nhà chúng nó chứ.

Gái thì cười tủm tỉm, bọn con trai lớp em thì xúm lại mời gọi … cứ kiểu như là bầy Sói hoang vẫy gọi vậy. Em thì đang loay hoay không biết cho gái ngồi đâu. Đúng lúc đó cô giáo vào, em vội chạy lên đưa đơn xin học … Cô giáo em cứ thấy có học sinh mới là vui lắm gật đầu đồng ý ngay, rồi gọi gái lên:
– Em T giới thiệu cho em lớp của cô phải không ?
– Da. Vâng ạ. Cô cho em theo học ở đây ạ.
– Ừm. Được rồi. Giờ em muốn ngồi đâu ? Có bị cận không ?
– Em không ạ …Cô cho em ngồi cạnh bạn T ạ.
– Sao?!? Chỗ các bạn gái đầy ra kia mà em không ngồi ( Cô giáo em vui tính lắm, toàn nói kháy đểu học sinh thôi …)
– Dạ… em… Em học với bạn T quen rồi ạ ( Đã học với nhau buổi nào đâu )
– Ừm. được rồi. Vậy thì em chịu khó xuống bàn dưới cùng ngồi nhé ( Chỗ đó là em hay ngồi … tuy xa xôi một tí cơ mà dễ nói chuyện, hehe …)

Em dẫn gái xuống dưới bàn cuối… và kèm theo đó là mấy ánh mắt không làm mấy thân thiện của mấy thằng bạn mặt lù lớp em … hehe. Bàn em là kiểu bàn gỗ 4 chỗ ngồi ngày trước. Em và gái ngồi trong cùng. Còn 2 đưa ngồi ngoài là 2 thằng ngồi cạnh em trên lớp học chính. Thằng bạn nó huých vai em.
– Chú trông thế mà hơi bị ngon đấy !
Em: Ngon cái gì thế?
– Tấm ngẩm tầm ngầm đâm chết voi.
Em: Loi ta loi toi mà đâm voi… mãi không chết, hee
– Mày đòn ít thôi.
Em: Đòn vọt cái éo gì.

Quay sang thì thấy gái đang chuẩn bị sách vở, rồi thì thầm hỏi Em:
Gái: Nè ông ?
Em: Hả ?
Gái: Ngồi ở đây có dễ nói chuyện không?
Em: Tất nhiên rồi… Tôi có học mấy đâu, toàn ngồi buôn dưa lê với mấy đứa bạn, vui lém hehe

Vừa mới dứt lời… Gái đã cầm cái thước kẻ, lăm le đe dọa em. Hix.

Gái: Từ giờ ông mà học hành không cận thẩn là chết với tôi.
Em: Cái gì thế … sao bà lúc nào cũng động tay, động chân được.
Gái: Không thế sao trị được ông. hihi.

Gái trông vậy mà học hành nghiêm túc phết, ít khi nói chuyện riêng lắm. Toàn cắm cúi làm bài đến nỗi mà em phải học theo… Vì không học là chết với bà chằn này. Gái lúc nào cũng ngồi gần sát em. Trông mà tình cảm phết … Mấy đứa bàn trên thì toàn là nhìn rồi cười đểu em…

Kể ra cho đến lúc này thật sự từ trong thâm tâm mà nói thì em cũng đã có tình cảm với gái rồi … không biết có phải yêu đương gì không … nhưng mà em rất quý con bé này. Từ ngày có nói vui lên hẳn… Cơ mà kéo theo đó là cũng không ít phiền toái.

Gái: Sao chữ ông viết xấu vậy ?
Em: Thế này mà xấu á…
Gái: Gạch chân thì lấy thước kẻ, sao cứ vẽ bằng tay không thế !!
Em: Ôi giời, không sao đâu!

Bốp…
Em: Á… Sao bà đánh tôi?
Gái: Ông lười quá đáng, vẽ hình tròn sao lại đi lấy tay quay vở hả. Compa đâu ? ( em vẽ hình tròn không cần compa hơi bị siêu đấy các bác à … em không hề chém đâu nhé… hê)
Em: Thế này cũng tròn mà.
Gái: Thế tâm hình tròn đâu ?
Em: Ơ… Ôi zời … có là được rồi. Làm sao phải cần tâm ( em cãi cùn )

Bộp…
Em: Á… Sao bà cứ đánh tôi thế
Gái: Vẽ hình mà không có tâm thì vẽ làm gì… vẽ lại tử tế cho tôi.
Em: Hic, được rồi. Gì mà ghê vậy.

Buổi học đầu tiên của em với Gái nó diễn ra như thế đấy các bác à. Tay em thì tím cả lên. Vả lại trời cũng đang se lạnh, chuyển dần sang Đông lên càng buốt … Chắc chỉ ngoài bắc mới có nhỉ … chứ em thấy trong Nam toàn nắng nóng… Đến 9h tối là bọn em được về, cả lũ đứa nào trông hai hang mi mắt cũng sắp díp cả lại. Gái thì cười tươi như hoa:
Gái: Hôm nay học vui nhỉ.
Em: Vui cái con khỉ, đánh người ta như đúng rồi ấy.
Gái: Ồng lẩm bẩm cái gì thế ? ( Lại dơ nắm đấm lên )
Em: À không… Ý tôi là… có bà vui thêm bao nhiêu ( em láo tí )
Gái: Hi. Thế còn được, tôi còn phải quản ông dài dài.
Em: Hả ?!?…

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận